Trăng, 1895
Lượn lờ trôi nổi
u ám vùng trời
Ánh mờ trăng trôi
xuyên thọc màn trời
Đất trời rộng phết
cười nhẹ dịu dàng
Hát bài Ka-bết
phấn chấn vì ai
Chắc ai cũng đã
nghèo khổ, bất công
Tầm Ma-min-đ
mong sáng đời tươi
Ánh trăng đêm tối
lấp lánh ánh vàng
Rõ soi một cõi
rực rỡ quê ta
Lòng ta rộng mở
tay với chìa ra
Niềm tin muôn thuở
đón lấy ánh trăng.
1895. Tiếng Gruiza
Joseph Stalin. Thơ
Nhận xét
Đăng nhận xét