Diễn văn tại Đại hội Đảng công nhân dân chủ xã hội Phần Lan họp ở Hen-xinh-pho, 14 tháng Một 1917


Thưa các đồng chí!

Tôi được cử tới đây để mang tới các đồng chí lời chào mừng của cuộc cách mạng công nhân Nga, cuộc cách mạng đang lay chuyền tận gốc rễ nền tảng của chế độ tư bản. Tôi thay mặt chính phủ công nông Nga, Hội đồng dân ủy, sinh ra trong khói lửa của cuộc cách mạng đó, đến chào mừng Đại hội của các đồng chí.

Nhưng tôi đến không phải chỉ để chào mừng các đồng chí. Trước hết, tôi muốn báo với các đồng chí tin mừng về những thắng lợi của cách mạng Nga, về sự tan rã của các kẻ thù của cách mạng Nga và muốn nói với các đồng chí rằng trong hoàn cảnh cuộc chiến tranh đế quốc đang hấp hối, triển vọng của cách mạng ngày càng tăng lên.

Ách áp bức của bọn địa chủ bị đập tan, vì chính quyền ở nông thôn chuyển về tay nông dân. Quyền lực của bọn tướng lĩnh bị đập tan, vì quyền lực trong quân đội được tập trung vào tay binh sĩ. Bọn tư bản bị đánh bại, vì chế độ công nhân kiểm soát được thiết lập nhanh chóng trong các công xưởng, nhà máy, ngân hàng. Trong cả nước, ở thành thị và nông thôn, ở hậu phương và tiền tuyến, có rất nhiều ủy ban cách mạng của công nhân, binh sĩ và nông dân đang nắm chính quyền.

Người ta đem Kê-ren-xki và bọn tướng lĩnh phản cách mạng ra để dọa chúng tôi, nhưng Kê-ren-xki đã bị tống cổ đi rồi, còn bọn tướng lĩnh thì nằm trong vòng vây của binh sĩ và những người Cô-dắc, là những người cũng đồng tình với các yêu sách của công nhân và nông dân.

Người ta đem nạn đói ra để dọa chúng tôi, người ta đoán rằng Chính quyền xô-viết sẽ bị tiêu vong, sẽ bị nghiền nát trong cảnh lương thực bị tàn phá. Nhưng chúng tôi chỉ cần áp đảo bọn đầu cơ và kêu gọi nông dân là có hàng chục vạn pút 1 lúa mì ùn ùn đổ về thành thị.

Người ta đem tình trạng rối loạn của bộ máy nhà nước, đem hành động phá hoại của các viên chức, v.v. ra để dọa chúng tôi. Bản thân chúng tôi cũng rất hiểu rằng chính phủ xã hội chủ nghĩa mới ra đời không thể chỉ đơn giản chiếm lấy bộ máy nhà nước tư sản cũ và biến nó thành của mình. Nhưng chúng tôi chỉ cần cải tổ bộ máy cũ, thanh trừng những phần tử phản xã hội, là hành động phá hoại bắt đầu biến mất.

Người ta đem những sự “bất ngờ” của chiến tranh, đem những sự phức tạp có thể có do tập đoàn đế quốc gây ra nhân đề nghị của chúng tôi về một nền hòa bình dân chủ, để dọa chúng tôi. Và, thật vậy, một nguy cơ ghê gớm đã đe dọa chúng tôi. Nhưng đó là sau khi E-den 2 thất thủ, khi mà chính phủ Kê-ren-xki chuẩn bị chuồn về Mạc-tư-khoa và chuẩn bị cho Pê-tơ-rô-gơ-rát đầu hàng, và khi mà bọn đế quốc Đức và Anh tìm cách thỏa hiệp với nhau để ký kết hòa ước có hại cho nước Nga. Thật vậy, trên cơ sở một hòa ước như vậy, bọn đế quốc có thể làm cho sự nghiệp của người Nga và có lẽ cả cách mạng thế giới nữa, bị thất bại. Nhưng Cách mạng tháng Mười đã đến kịp thời. Nó đã nắm lấy sự nghiệp hòa bình, nó đã tước cái vũ khí nguy hiểm nhất khỏi bàn tay của chủ nghĩa đế quốc thế giới và như vậy, nó đã cứu vãn cách mạng khỏi một nguy cơ ghê gớm. Những con chó sói già của chủ nghĩa đế quốc chỉ còn cách chọn một trong hai điều này: hoặc là chấp nhận hòa ước và quy phục phong trào cách mạng đang bùng cháy ở tất cả các nước, hoặc là theo đuổi cuộc đấu tranh bằng cách tiếp tục chiến tranh. Nhưng tiếp tục chiến tranh, cuộc chiến tranh đã bước sang năm thứ tư, khi toàn thế giới nghẹt thở trong gọng kìm của chiến tranh, khi chiến dịch mùa đông “sắp tới” gây một cơn bão táp phẫn nộ trong binh sĩ tất cả các nước, khi các hiệp ước bí mật bỉ ổi đã được công bố, – tiếp tục chiến tranh trong những điều kiện như vậy tức là tự chuốc lấy thất bại chắc chắn. Lần này, những con chó sói già của chủ nghĩa đế quốc đã tính lầm. Và vì vậy những cái “bất ngờ” của bọn đế quốc không làm chúng tôi hoảng sợ.

Sau hết, người ta đem việc làm cho nước Nga bại vong, đem việc xé lẻ nước Nga thành rất nhiều nước độc lập ra để dọa chúng tôi, thêm vào đó người ta nói bóng nói gió với chúng tôi rằng quyền dân tộc tự quyết mà Hội đồng dân ủy đã công bố, là một “sai lầm tai hại”. Nhưng tôi phải tuyên bố một cách hết sức kiên quyết rằng chúng tôi sẽ không phải là những người dân chủ (chứ tôi chưa nói là những người xã hội chủ nghĩa!), nếu chúng tôi không thừa nhận quyền tự quyết của các dân tộc ở Nga. Tôi xin tuyên bố rằng chúng tôi sẽ phản bội chủ nghĩa xã hội, nếu chúng tôi không áp dụng tất cả các biện pháp để khôi phục lại sự tin cậy anh em giữa công nhân Phần Lan và Nga. Mà mọi người đều biết rằng, nếu không dứt khoát thừa nhận quyền dân tộc tự quyết của nhân dân Phần Lan thì không thể kiến lập lại lòng tin cậy đó. Điều quan trọng ở đây không phải là sự thừa nhận trên lời nói, dù là chính thức, quyền tự quyết đó. Điều quan trọng là việc thừa nhận trên lời nói đó sẽ được Hội đồng dân ủy xác nhận trong thực tiễn, và được thực hiện một cách không do dự. Vì thời kỳ dùng những câu nói sáo rỗng đã qua rồi. Vì đã đến lúc phải áp dụng khẩu hiệu cũ: “Vô sản tất cả các nước, đoàn kết lại!”.

Dân tộc Phần Lan, cũng như các dân tộc khác ở Nga, phải được hoàn toàn tự do tổ chức cuộc sống của mình! Sự liên minh giữa dân tộc Phần Lan và dân tộc Nga phải hoàn toàn tự nguyện và chân thật! Không có chế độ giám hộ nào, không có chế độ giám sát nào từ trên xuống đối với dân tộc Phần Lan! Đó là những nguyên tắc chỉ đạo chính sách của Hội đồng dân ủy.

Chỉ có một chính sách như vậy mới có thể tạo nên sự tin cậy lẫn nhau giữa các dân tộc ở Nga. Chỉ có trên cơ sở một sự tin cậy như vậy mới có thể thực hiện được sự đoàn kết các dân tộc ở Nga thành một đạo quân thống nhất. Chỉ có một sự đoàn kết như vậy mới củng cố được những thành quả của Cách mạng tháng Mười, và sự nghiệp cách mạng vô sản thế giới mới có thể tiến tới được.

Đó là lý do khiến chúng tôi mỉm cười mỗi khi nghe nói rằng nước Nga nhất định bị chia cắt, vì đã áp dụng tư tưởng quyền dân tộc tự quyết.

Đó là những khó khăn mà kẻ thù của chúng tôi đã đem ra và đang tiếp tục đem ra để dọa chúng tôi, nhưng chúng tôi khắc phục các khó khăn đó cùng với sự phát triển của cách mạng.

Thưa các đồng chí! Chúng tôi hay tin rằng đất nước các đồng chí cũng đang trải qua một cuộc khủng hoảng về chính quyền gần giống như cuộc khủng hoảng mà nước Nga đã trải qua vào đêm trước Cách mạng tháng Mười. Chúng tôi hay tin rằng người ta cũng đem nạn đói, đem sự phá hoại, v.v. ra để dọa các đồng chí. Căn cứ vào kinh nghiệm rút ra từ thực tiễn của phong trào mạng Nga, tôi xin nói với các đồng chí rằng những nguy cơ đó, dù có thật chăng nữa, cũng không phải là không khắc phục được. Có thể chiến thắng những nguy cơ đó, nếu như hành động kiên quyết và không do dự. Trong khung cảnh chiến tranh và tàn phá, trong lúc phong trào cách mạng đang bùng cháy ở phương Tây và những thắng lợi ngày càng to lớn của cuộc cách mạng công nhân ở Nga, không một nguy cơ nào, không một khó khăn nào có thể đứng vững trước sự tấn công của các đồng chí. Trong hoàn cảnh như vậy, chỉ có một chính quyền duy nhất có thể đứng vững và chiến thắng được, đó là chính quyền xã hội chủ nghĩa. Trong hoàn cảnh như vậy, chỉ có thể vận dụng một sách lược duy nhất, đó là sách lược của Đăng-tông: dũng cảm, dũng cảm nữa, dũng cảm mãi mãi!

Và nếu các đồng chí cần đến sự hỗ trợ của chúng tôi thì chúng tôi xin giúp các đồng chí, xin xiết chặt tay các đồng chí trên tình anh em.

Các đồng chí có thể tin chắc như vậy.

“Sự thật”, số 191, ngày 16 tháng Mười một 1917
Ngo Phat
__________

Chú thích:

1. 1 pút = 16,3 kg. (B.T)

2. Ngày 29 tháng Chín 1917, Đức cho quân đổ bộ vào E-den, Đa-gô và các đảo khác trong vùng biển Ban-tích ở cửa ngõ vịnh Ri-ga.

Nhận xét

  1. Tên đầy đủ của Lãnh tụ Stalin là I. V. Stalin (Iosif Vissarionovich Stalin), không phải Joseph V. Stalin. Truyền thông nên sửa lại.

    Trả lờiXóa

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến